Ngày lẫn vào đêm...
Một chút ngẩn ngơ thôi kéo bình minh về phía cuối chân trời,
mặt trời bỏ trốn vào màng đen sẫm tối của mây, bầu trời như sà xuống thấp hơn. Chỉ
để những cơn mưa thì thầm cùng mặt đất, như thể thế giới chẳng còn gì nữa chỉ
có mưa và mặt đất…..
Cuộc sống có vẻ như lười nhát hơn, cái gì cũng nhanh gọn, mọi
hoạt động đều bị thu nhỏ lại. Và lúc này trông mọi thứ có vẻ thú vị hơn, thời
gian như ngưng lại. chỉ còn mưa….
Em cũng muốn gói gọn mình lại về cùng đám mây ở phía cuối
chân trời hay tan ra cùng những giọt mưa, cái đau cái nhớ cũng sẽ loãng ra và
tan vào hư không….
Comments
Post a Comment