Chờ.....


Một chút mong chờ ngày thu.....

Con đường đã nhộm lá vàng,
lòng người nay cũng vội vàng sang thu...





Ủ rủ cả ngày chẳng làm được gì, đầu cứ đau liên tục, đau nhiều đến nổi cứ nghĩ rằng sẽ có ngày mình phải vào viện thần kinh mất thôi, chỉ cần nghĩ đến đó thôi là đã thấy sợ rồi. Nhưng làm thế nào để không phải suy nghĩ nữa...
nghĩ những gì mình đã ngốc nghếch bỏ qua, nghĩ đến cuộc sống của mình, nghĩ đến những ngày phía trước là thấy ko vui rồi...
ôi dào ooooooooooooooooooooooo
*hét thật to xem nó có khỏe hơn không nhỉ ^^ *

Comments

Popular Posts