Lãng....
Cuồng phong nổi lên, cứ ngỡ là mưa sẽ như trút vậy mà mưa
cũng như nghẹn lại chỉ lắc rắc vài giọt rồi thôi, rồi giữ lại để mỗi một ngày lại
trĩu nặng thêm cái khung trời không mấy rộng lớn gì qua cách nhìn eo hẹp của một
kẻ yêu mưa như tôi...
Hạ trôi qua trong cái nắng nóng khiến con người ta ko thể
nghĩ thêm được gì khác nữa, như giúp họ vùi chôn đi tất cả. có được không bởi
cái suy nghĩ đó. Vậy mà em vẫn quẩn quanh tìm kỉ niệm để rồi đợi chờ qua những
cơn mưa….
Gió ơi, nàng đẩy mưa của ta đi đâu đấy? sao lại để ta nơi
đây một mình…….
Có lẽ vậy , những chiếc lá sẽ thích hơn khi được nàng gió hất
tung lên khỏi mặt đất, để được dập dìu như cánh sóng biển……
Lặng giữa dòng ta chỉ muốn một chút của lặng im trong rất
nhiều mong muốn của con người. Ta cũng là một con người cũng chỉ có thế thôi mà….
Nào có phải nàng hương hoa trong giấc mộng hay tiên nữ giữa chốn hồng trần như
ngta hay chúc tụng nhau… chỉ có thế
tớ cũng thích mưa, mưa thật tốt rửa trôi tâm hồn mình ^_^
ReplyDeleteMưa.... cho chúng mình nhé!
Delete