Dốc.....
buồn không thể tả được. biết là ko thể làm gì đc nữa chỉ muốn bớt buồn đi thôi....
cố gắng đi tìm ai đó để nói chuyện để quên buồn đi, nhưng rồi ngta nói câu chuyện cứ trôi đi trôi đi chỉ có những từ cảm thán ừ à vậy hà rồi ừ, biết mình quá đáng nhưng thật ra buồn nó nhiều quá. tựa vai bạn nước mắt cứ chực trào ra, mình ko muốn bạn biết, ko muốn bạn thấy cái phức tạp cái lằng nhằng mà mình đang gặp phải. rồi lại quay về ôm theo nổi buốn đó thấy mình đuối sức quá, cảm thấy người mình già đi biết bao nhiu và đầu thì như muốn thần kinh lên. ôm chặt trái tim buổi tối khi ngủ vậy mà nó cũng vùng dậy quặn đau lúc nữa đêm, rồi lại tỉnh giấc.....
Buồn nghiêng dốc xuân tình nào níu kéo
ReplyDeleteCứ rớm lệ khi ngẫm bước đường đời
Đôi vai ai cho ta dịu chơi vơi
Rồi cứ ngẫm trong đêm rơi quạnh quẽ -
hi. Chào buổi sáng bác hàng xóm ạ. Chúc bác cả tuần vui vẻ. Bác ghé thăm lâu rồi mà hôm nay ldong mới phát hiện ra. xin lỗi vì sự chậm trễ và cảm ơn ạ!
DeleteHoa hồng tím.
ReplyDeleteMột ngôi nhà hoa hồng thật dễ thương.
Chào nha! Chủ nhà.